Chiều sông quê
Vu vơ!!!!
Mưa về trắng xóa phủ đầy sông
Bỗng thấy chơi vơi ngập kín lòng
Lệ ngấn bờ mi từng buổi gạt
Hình vương khóe mắt mỗi ngày mong
Cây nhìn, gió thổi xôn xao lá
Bến níu, thuyền đi lạnh lẽo dòng
Vẫn biết hoài công sao gắng giữ
Buồn dâng lớp lớp rũ nào xong.Chiều Sông Quê
Không đề
Nắng muộn đìu hiu cảnh bến sông
Diều ai sáo trỗi ngẩn ngơ lòng
Chân trời thấp thoáng bầy chim liệng
Bãi cát dập dềnh đợt sóng mong
Lắc rắc mưa về chao đảo liễu
Vi vu gió quyện đẩy xô dòng
Suy tư mặc khách hồn đeo nặng
Mỏi gối giang hồ một kiếp xong
Gần Đất Xa Trời
ĐÊM TRÊN SÔNG
Những vạt hoa bèo nở tím sông
Chèo khua lách cách ngổn ngang lòng
Nhìn con nước chảy tơi bời nhớ
Ngắm cụm rêu vờn khắc khoải mong
Rực rỡ vầng trăng chìm dưới đáy
Triền miên lũ cá lượn trên dòng
Bờ lau ngái ngủ nằm im phắc
Vội vã đưa thuyền đổ bến… xongPhương Nguyên – 26/3/2014
MỐI TÌNH TRƯƠNG CHI
Gác mái neo thuyền ở giữa sông
Gởi gió trao em chút bận lòng
Sóng nước chia đường ai mến tỏ
Mây trời rẽ sợi kẻ tình mong
Thẫn thờ mỗi buổi tay đan chéo
Ngớ ngẩn nhiều hôm lệ chảy dòng
Mấy đợt mùa thu bàng rụng lá
Tin về vẫn bặt thế là xong.
Gần Đất Xa Trời
Tiếng sáo trên sông!!!
Đèn khuya lấp lánh rọi trên sông
Tiếng sáo ai ngân khắc khoải lòng
Lúc bổng ru hồn sang cõi mộng
Khi trầm lắng dạ gợi niềm mong
Cung thương xứ lạ vương nghìn nẻo
Điệu nhớ quê xa lạc vạn dòng
Lữ khách bồi hồi chân dạo bước
Theo thuyền bỏ bến cũng đành xong.Chiều Sông Quê
ĐỢI
Em ngồi đợi mãi ở rìa sông
Chẳng thấy người đâu lạnh buốt lòng
Nắng rọi chan hòa xao xác tủi
Mây trườn lững thững dạt dào mong
Vo tròn kỷ niệm chôn vào đất
Gói kĩ thương yêu thả xuống dòng
Giữ lại riêng mình bao đắng đót
Mang về ấp ủ phận này xong.
Phương Nguyên – 26/3/2014
Xóa!!!
Nắng đã phai dần nhuộm tím sông
Chờ anh ngóng mãi tái tê lòng
Thuyền rời xa bến còn trông đợi
Khách vãn thưa người vẫn đứng mong
Thấy quạnh hiu sầu dâng khóe mắt
Nghe hoang vắng đọng rỏ đôi dòng
Về ư?! Trở gót trong thinh lặng
Xóa hết tình này gắng cũng xong.Chiều Sông Quê
CHIỀU SÔNG QUÊ
Chiều vàng trải nắng ngập triền sông
Kẻ ở, người đi, thổn thức lòng
Khắc khoải bờ mi ngàn giọt nhớ
U sầu ánh mắt vạn điều mong
Niềm tin lặng lẽ tan cùng nước
Giấc mộng chơi vơi lạc giữa dòng
Vẳng tiếng chuông chùa nơi xóm nhỏ
Xuân thì một kiếp cũng vừa xong
Huỳnh Bá Phúc
26/03/2014
RŨ
Mõ điểm vang dồn một khúc sông
Phòng cô thiếu phụ ủ ê lòng
Bờ lau bãi sập đong đầy nhớ
Ngõ trúc hiên nhài phủ kín mong
Tưởng đã tròn duyên đường hợp lối
Nào hay lẻ phận nước chia dòng
Ngàn đêm nức nở thâm quầng mắt
Rũ bỏ u sầu mãi chẳng xongPhương Nguyên – 27/3/2014
Trả!!!
Thuyền hoa chậm rãi dạo trên sông
Bữa ấy, người ơi! Nhói buốt lòng
Hẹn ước ngày xưa đem rũ hết
Thề nguyền lúc trước phủi đừng mong
Tình phai ắt hẳn chia lìa bến
Nghĩa nhạt cho nên giã biệt dòng
Giữ nữa làm chi nhiều tủi hận
Em về trả sạch thế là xong.
Chiều Sông Quê
BÌNH MINH TRÊN SÔNG
Rộn rã tưng bừng cả quãng sông
Triền đê thức dậy xuyến xao lòng
Xanh rờn lúa bãi trào nhung nhớ
Trắng xóa bông đồi gợi ước mong
Mấy cụm mây vàng che chắn nẻo
Vài tia nắng nhạt tóe loe dòng
Buồn nâu ẩn hiện thuyền vô bến
Cá nặng khoang đầy ghé chợ… xongPhương Nguyên-27/3/2014
Nhớ sông quê!!!
Hè sang nhớ thuở gắn cùng sông
Lại nhắc ngày xưa rộn rã lòng
Lắng giọng hò đưa thêm luyến tiếc
Nghe câu hát vọng thỏa chờ mong
Thuyền ơi! Có chở khoang đầy cá
Sóng hỡi! Còn in nắng ngập dòng
Để kẻ ly hương buồn héo hắt
Ru hồn mộng ảo tưởng là xong.
Chiều Sông Quê
TẮM SÔNG
Ngủ một hơi rồi dậy tắm sông
Bào da nước lạnh thảnh thơi lòng
Khi đầm ngượng nghịu kêu nào thích
Lúc chạm e dè nói chả mong
Mấy bạn oằn lưng trườn ngược sóng
Vài tên nhún cẳng lội theo dòng
Hình như có đỉa bu vào cắn
Cả lũ ra về dẫu chửa xong…Phương Nguyên – 27/3/2014