THÁNG 0224
Vậy đó cuối cùng xuân cũng đến
Tình già thêm tuổi vẫn buồn tênh
Dán câu đối đỏ, duyên chưa thắm
Trưng nhánh mai vàng, tình chửa nên
Hẹn ước cố tìm nhưng chẳng thấy
Yêu thương gắng giữ vẫn không bền
Nhìn xuân vùn vụt trôi qua mãi
Để nụ tầm xuân trong lãng quên
Huỳnh Bá Phúc
24/02/2014
THÁNG 0223
Bỏ cơm trưa
Giận chồng mới bỏ bữa cơm trưa
Uống nước cầm hơi mãi chẳng vừa
Giữa buổi mày nhăn, đi lảo đảo
Tan tầm bụng réo, bước đung đưa
Dọn đồ vứt tạm vào ngăn tủ
Xách cặp phi vù tới quán Xưa
Vội vã kêu liền hai bát phở
Ăn xong tráng miệng cốc kem dừa
Phương Nguyên
Ăn xong tráng miệng cốc kem dừa
Tự hứa từ nay chẳng… khó ưa
Có giận có buồn, không… lảo đảo
Lỡ hờn lỡ mát, chẳng… đung đưa
Làm cho nóng hổi bàn ăn nguội
Sắp lại gọn gàng mớ cải thừa.
Mới giận đã tìm ra quán phở
Chồng sang hàng xóm… chết em chưa!
Huỳnh Bá Phúc
23/02/2013
THÁNG 0212
Gió thức năm canh ngồi đếm sao
Đếm thương, đếm nhớ chực dâng trào
Cho tình vương vấn không phai dấu
Để nhớ dạt dào chẳng vụt mau
Ký ức nhạt nhòa thành kỷ niệm
Mộng đời hư ảo hóa chiêm bao
Tàn canh, trở lại đời hư – thực
Gió vẫn cô đơn như thưở nào
Huỳnh Bá Phúc
12/02/2013